Chuyến đi được quyết định khá cập rập (15/08/2012), chúng tôi đi vào thứ 3 nên thứ 2 vừa phải giải quyết công việc vừa phải chuẩn bị hành trang. Đi Dalat ư! chắc chắn không thể thiếu ống kính macro rồi. Dân IT như chúng tôi cũng không thể thiếu laptop, vì mục đích chuyến đi là ăn chơi chụp và làm việc mà!
Mất toi một ngày đi xe, buổi tối đi dạo chợ đêm dalat rồi về ôm laptop thôi.

Ngày thứ 2: chúng tôi tìm một chổ yên ổn để săn ảnh macro. Ối chà! đã lâu rồi không chụp ảnh macro, ở cái thành phố đất chật người đông thật khó tìm một nơi lý tưởng để săn ảnh này. Không mất quá nhiều thời gian để thích nghi với nó, vì nó cũng na ná giống ảnh thể thao.
Khác với ảnh thể thao, ảnh macro đòi hỏi khả năng quan sát tốt, chọn vị trí lấy nét của mục tiêu, thường là phần đầu con vật, đối với con vật có mắt to như chuồn chuồn, ruồi nên lấy nét vào mắt nó.
Hôm đó, chúng tôi phát hiện được con sâu đo, thả cho nó bò liên tục trên cây, đương nhiên là khó mà chộp được khi nó cứ không ngừng di chuyển như vậy, nhưng đâu thể bảo nó làm theo ý mình được, đối với “người mẫu” không hiểu tiếng người thì chỉ còn cách bám theo nó chụp thôi. Chúng tôi may mắn chộp được vài tấm khá Ok sau…khi săn.

Ngày thứ 3: trời bão, đành ở nhà ôm laptop. May mắn buổi chiều trời hửng nắng, chúng tôi quyết định “đi săn” tại công viên gần Hồ Xuân Hương. Lang thang một hồi, dự định tìm một cặp “đang yêu” để chộp, chợt thấy 2 em (không biết con gì) đang “say sưa”, úi chà, số mình thật may mắn, đúng là cầu được ước thấy, thế là cả đám thay phiên nhau chộp. Những lúc đang say tình chúng thường không di chuyển, hoặc có di chuyển cũng sẽ “giữ nguyên tư thế”, nên chúng tôi tha hồ khai thác ở mọi góc độ.

Bỗng trời chuyển mưa, cả bọn vào trú mưa tại một cái đình gần đó, thấy một gia đình cũng đang trú mưa tại đó, lúc đầu chúng tôi cũng không chú ý đến họ, một người trong nhóm thấy họ tồi tội nên cho họ ít bánh và tiền, đúng là rảnh rổi sinh nông nổi, ngồi buồn buồn cầm máy chụp xung quanh, vô tình chộp được thằng bé đang ăn cháo bằng trái bầu, thấy là lạ hay hay, cả nhóm xúm lại dựng cảnh để chụp, phát hiện mấy đưa bé này có nét đặc trưng của người dân tộc, thế là cả nhóm có một buổi chụp ảnh chân dung ra trò.

Kết thúc chuyến đi (4 ngày), chúng tôi ra về với đầy ấp những niềm vui, vài con gì đó trong máy ảnh và một tinh thần sảng khoái sẵn sàng cho một tuần làm việc mới.
Thanks, Tác giả của bài viết.